《白马篇》是唐代诗人李白的一首五言古诗,原文如下:
白马饰金羁,连翩西北驰。
借问谁家子,幽并游侠儿。
少小去乡邑,扬声沙漠垂。
宿昔秉良弓,楛矢何参差。
控弦破左的,右发摧月支。
仰手接飞猱,俯身散马蹄。
狡捷过猴猿,勇剽若豹螭。
边城多警急,虏骑数迁移。
羽书速惊电,烽火昼连夕。
长戟三十人,开门纳凶贼。
鸡鸣向天晓,夜烧山冈热。
平明寻白羽,没在长干里。
下面是这首诗的拼音翻译:
bái mǎ shì jīn jī , lián piān xī běi chí 。
jiè wèn qí jiā zi , yōu bìng yóu xié ér 。
shào xiǎo qù xiāng jí , yáng shēn hé dì chuí 。
qiǔ xīn bèn liáng gōng , gū shǐ hé cī cí 。
kòng xián pò lǎo yī , yòu fā cuī yuè zhī 。
yǎng shǒu kòu fú táo , xià shēn sàn mǎ qí 。
xiáo jié guò hóu yuán , yǒng piāo luò chú 。
biān chéng duō jǐn jī , lǚ qí shù zōng yí 。
yǔ shǒu sù jīn yī , yòu fā cuī yuè zhī 。
cháng jǐ sān shí rén , kāi mén nà xiōng zéi 。
jī míng xún bái yǔ , yǔn shén hé dì chuí 。
zǎo shí bèn liáng gōng , yè shā shān gāng rè 。
qīng míng xún bái yǔ , mò zài cháng gàn lǐ 。
这是李白的《白马篇》,它描绘了一位游侠少年的形象,展现了他的勇敢和机智。诗中通过生动的语言和形象的比喻,将这位少年的风采展现得淋漓尽致。
